Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

MÙA HẠ THỨ 9


Mùa mưa thứ 9, Đức Phật cùng chúng tỳ-kheo đã an cư mùa mưa tại ngôi chùa Ghositārama gần kinh thành Kosambi.
Trên đường du hành đến Kosambi, Ngài đã đi ngang qua ngôi làng Kammāsadamma của Bàlamôn Māgandiya.
Ái tham, sân hận xả ly
Hình hài bất tịnh có chi bận lòng.

Một sự kiện được ghi lại như sau:
Bàlamôn Māgandiya sống trong xứ Kuru có một ái nữ Māgandiyā rất kiều diễm mà nhiều người quý tộc muốn cưới xin, nhưng Bàlamôn không nghĩ họ xứng đáng. Một hôm, Phật biết hai ông bà đã đủ duyên chuyển hoá nên đến làng ông bà. Ông nhìn thấy các tướng hảo của Phật bèn về nhà đưa bà và con đến gặp Ngài. Đến nơi, Phật đã đi rồi chỉ còn lại dấu chân mà bà đoán là chân của vị đã đoạn diệt tham dục. 
Tuy nhiên ông không nghe, cứ đi tìm Ngài để gả con. Phật kể cho ông nghe tiền kiếp, sự xuất thế, sự chiến thắng Māra, và đặc biệt là sự thất bại của con gái của Māra dụ dỗ Ngài. Ngài tiếp, Māgandiyā không thể so với con của Māra, và Ngài không bao giờ đưa chơn đụng tới nàng, bởi nàng chỉ là một bị đầy 32 ô trược. 
Sau khi nghe Phật nói pháp, hai ông bà Bàlamôn xuất gia và nhờ em là Cūla-Māgandiya nuôi dưỡng dùm con mình. Nàng được chú tấn cung và Vua Udena xứ Kosambī phong nàng làm hoàng hậu với 500 cung nữ hầu cận. 
Như voi chiến giữa trận tiền
Lằn tên mũi đạn thản nhiên ngại gì

Hận Đức Phật đã gọi bà là “một bị đầy 32 ô trược” (lúc cha mẹ đưa đến gặp Phật), bà định trả thù nhân lúc Phật ngự đến Kosambī. Biết một hậu khác của Vua Udena, Sāmāvatī, thường chờ Phật nơi cửa sổ với tỳ nữ, bà vu Sāmāvatī âm mưu với Phật giết vua. Vua cho dời cửa sổ cao lên. 
Thất bại, Māgandiyā mướn người sỉ vả Phật trên đường khất thực. Thị giả Ānanda bạch Phật đi đường khác, Ngài bảo: 

Như voi chiến ở trận địa, hứng lãnh làn tên mũi đạn từ bốn phía dồn dập bắn tới, dường thế ấy, ta phải chịu đựng những lời nguyền rủa chửi mắng từ mọi nơi. Đúng thật vậy, phần đông sống không giới đức.

Nhiều voi ngựa được dẫn đến chỗ vua quan tụ tập. Giữa đám đông voi ngựa ấy, vua chọn con nào thuần thục nhất để cưỡi. Giữa đám đông con người, cao thượng nhất là người có giới đức thuần thục, chịu đựng những lời nguyền rủa.
Quý báu thay! Những con lừa thuần thục, những con ngựa rặc giống của xứ Sindh và những thớt tượng sang trọng có ngà. Những con người thuần thục, giới đức trang nghiêm là hơn tất cả.
Không nên lo ngại, những người này chỉ chửi mắng trong bảy ngày. Đến ngày thứ tám họ sẽ lặng yên. Một chuyện khó khăn xảy đến Đức Phật không thể kéo dài quá bảy ngày.

Lần thứ ba, Māgandiyā xin chú gởi đến nhà vua tám con gà trống sống và một tiểu đồng để bà nói với nhà vua cho Hậu Sāmāvatī làm thịt cho vua ngự, nhưng thật sự là để làm thịt bố thí cho Phật. Âm mưu này nhằm thử Sāmāvatī (là Phật tử không sát sanh) và hại Phật. Nhưng tiều đồng (được hối lộ) đổi gà sống thành gà chết, và việc dùng thịt gà (đã chết) không phạm giới sát sanh. 
Lần thứ tư, Māgandiyā xin chú con rắn (bị bẻ nanh) và bỏ rắn vô bao của cây sáo của nhà vua. Hôm nhà vua đến với Sāmāvatī, bà đi theo. Lúc vua ngủ với bao sáo gác dưới gối, bà lén rút chùm bông khỏi miệng bao (mà bà nhét để giữ rắn trong bao) để rắn bò ra, rồi hô hoáng có âm mưu thí chúa. Lần này vua tin. Ông ra lệnh đem Sāmāvatī và tuỳ tùng ra xếp hàng dọc, dùng cung (mà phải cả ngàn người giương mới nổi) nhắm ngực bà bắn. Nhờ công lực phạm hạnh của bà, tên không xuyên qua ngực bà. Biết bà vô tội, nhà vua xin lỗi và cho bà một điều ước. Bà xin được nhà vua thỉnh Phật vô cung mỗi ngày để bà cúng dường. Phật nhờ Tôn giả Ānanda đi thế. 
Một lần nữa, Māgandiyā cùng chú âm mưu hại Sāmāvatī bằng cách đốt dinh bà. Thấy lửa, bà khuyên tuỳ tùng bà nhẫn, và tất cả đều đắc quả. Điều tra, Vua Udena biết thủ phạm là Māgandiyā và chú bà. Ông cho mời tất cả thân nhơn của bà vô hoàng cung, nói là để tưởng thưởng, nhưng để đem ra chôn đứng với thân ló trên mặt đất, phủ bằng rơm và đốt, rồi cày nát khiến thịt văng tứ tung, và bắt bà ăn các miếng thịt người nướng này.

Xem thêm: Chú giải Kinh Pháp Cú 320-321-322

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét