Tháng 9 trôi qua một cách nhanh đến chóng mặt, cho nên mới gọi là nhanh chóng. Bốn tháng học trôi qua thì bây giờ đang đối diện với kỳ thi học kỳ đầy mệt mỏi và chưa biết sẽ đi về đâu.
Nhớ lại ngày xưa, khi còn nhỏ, cứ hễ mỗi lần sắp đến thi là lại bệnh sốt, cảm, sổ mũi, mỗi lần như thế đều có Ngoại lo từng chút từng chút...
Khi tôi đau, lòng Ngoại nào yên ổn Từng viên thuốc, chén cháo Ngoại đều lo Đêm khuya dài, Ngoại nào nhắm được mắt Lo cho tôi, không ngại tấm thân già.
(Trích NGOẠI TÔI)
Và bao năm rồi vẫn thế, ta vẫn cứ bệnh; nhưng những lần này chỉ có mình ên ta thôi. Cũng chẳng dám nói ai nghe, sợ lọt tin về Việt Nam thì Ngoại lại lo lắng. Những ngày nằm ở Ký túc xá một mình, ngẫm lại những gì mình trải qua, lăn lóc với cuộc sống, trải nghiệm với cuộc đời cũng giúp cho ta có một sự chai lỳ nhẹ.
Cảm ơn nhé cuộc đời là dâu bể Nuôi lớn ta thành một kẻ vô tri Những gian truân khổ nhọc có sá gì Thân tứ đại vẫn gan lì sỏi đá.
(Trích CẢM ƠN)
Vậy là 9 tháng trôi qua, cũng là 9 năm đã trôi qua của cuộc sống kẻ du phương đây đó. Bao nhiêu nơi đã đi qua, bao nhiêu mùa lá vàng, bao nhiêu người đã gặp gỡ và chia xa...
Và đón chào một tuần mới, một tháng 10 tròn trịa với thật nhiều ý nghĩa. Ngày xưa ta bé, ta không có ngu, ta thích nhất là tháng 10 vì tháng 10 là tháng mà ta được chui ra đời, hiện hữu trên cõi đời này.
Cảm ơn mẹ cho con dòng sữa mát Nuôi đời con trong bát ngát tình thương Cho con lớn thấu hiểu nỗi vô thường Tìm lẽ đạo báo ân dường suối bể.
(Trích CẢM ƠN)
Hơn thế, tháng 10 là tháng đặc biệt nhất với ta, vì nó quánh dấu cuộc đời ta được bước sang một trang mới trong tiểu sử của một kẻ vai trần.
Số 10 thật đẹp và tháng 10 lại càng đẹp hơn với lá thu vàng khắp một khu rừng, với những cánh đồng hoa làm nôn nao biết bao người, với những cánh đồng chín vàng hòa quyện với khói chiều lan tỏa làm buồn muốn thúi dzuột...
Xách ba-lô lên mà đón chào tháng 10 nào!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét