Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Ngày ấy tôi ra đi (Định Phúc)

Lễ xuất gia Sa-di tại Chùa Trúc Lâm
(14/09/2548 – 14/09/2555) 
Tu nữ - Phật tử và gia đình 3 giới tử

3 giới tử xuất gia Sa-di



Lời chấp thuận cho xuất gia của gia đình


Lạy cha mẹ lần cuối

Cha mẹ cúng dường bát

Phật tử cúng dường Y 















Bà ngoại - Mẹ - Định Phúc
     7 năm trôi qua, những hình ảnh ngày xưa, giờ xem lại, trong nhóm huynh đệ còn được những ai???
    7 năm trôi qua, liệu rằng tâm lý thuở trước có còn đeo đuổi đến bây giờ hay chăng???
   7 năm trôi qua, đã được gì hay vẫn chỉ là kẻ trống không???

Cảm ơn mẹ cho con dòng sữa mát

Nuôi đời con trong bát ngát tình thương
Cho con lớn thấu hiểu nỗi vô thường
Tìm lẽ đạo báo ân dường suối bể.

Cảm ơn cha cho còn dòng máu lệ
Hơi thở này trong dâu bể tang thương
Để cho con biết được sự chán chường
Cố tìm gấp một con đường ly khổ.

Cảm ơn ngoại cả cuộc đời ưu khổ
Vì nuôi con nên cực khổ trăm ngàn
Dù con lớn ân tình mãi chẳng tan
Ân đức đó như ngút ngàn sâu thẳm.

Cảm ơn nhỏ một mối tình thăm thẳm
Chẳng thể nào ta với chạm tình yêu
Cho ta đau, đau nhớ đến tụy tiều
Chợt thức tỉnh khi tình yêu chối bỏ.

Cảm ơn thầy những lời răn nghiêm khó
Giúp cho con chẳng ngại khó đường xa
Để mai sau trên mọi nẻo san hà
Vẫn vững chí không nề hà lui bước.

Cảm ơn bạn vẫn trước sau đùm bọc
Những tháng ngày dù khó nhọc, buồn vui
Vẫn sớm hôm chia sẻ những ngọt bùi
Tình nghĩa đó mong ngày vui gặp lại.

Cảm ơn Sư cho con tài sản lớn
Xa thế trần để hôm sớm tùy duyên
Đã cho con pháp học lẫn pháp thiền
Để mai này thoát tiềm miên dày đặc.

Cảm ơn đệ đã trọn đặt niềm tin
Cùng với huynh một bóng hình cô độc
Cùng với huynh trên chặng đường ngang dọc
Tiếp hành trình với khổ nhọc đường xa.

Cảm ơn muội những lời ca tiếng hát
Bớt ưu phiền trong chốc lát thời gian
Để rồi huynh bay cao tận mây ngàn
Làm kiếp nhạn với vô vàn gió lộng.

Cảm ơn bé những nụ hồng chớm nở
Để mai này sẽ rực rỡ vườn hoa
Hãy nhớ nhé trong những cõi sa bà
Gắng vững bước để tìm ra lối thoát.

Cảm ơn tôi đã được khoác y sờn
Để dứt dần những tủi hờn gian nhọc
Để một ngày trở nên bậc vô học
Tiếp độ đời, giúp họ tộc toàn gia.

Cảm ơn nhé những kẻ xa người lạ
Đã cho tôi những vòng tay thân ái
Cả những lời đau nhói hết đôi tai
Tôi nhận đó để sửa sai tự ngã.

Cảm ơn nhé cuộc đời là dâu bể
Nuôi lớn ta thành một kẻ vô tri
Những gian truân khổ nhọc có sá gì
Thân tứ đại vẫn gan lì sỏi đá.

Cảm ơn nhé cuộc đời tha thứ lỗi
Những lỡ lầm và hờn dỗi lôi thôi
Để mai sau tôi vẫn cứ là tôi
Giữa thế gian không đua đòi khát vọng.

Cảm ơn nhé những giấc mộng thời gian
Để cho ta sớm phai tàn ích kỷ
Lúc ra đi không mang một thứ gì
Thân gửi lại tro tàn khi nhắm mắt.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét