Khi tỉnh dậy chợt cảm thấy hãi kinh
Sợ chuyện hung sẽ xảy đến với mình
Nên ban lệnh lập đàn cầu tế lễ.
Mallikā ái hậu nghe lời kể
Khuyên vua ngài nên bỏ lệnh sát sanh
Đến hầu Phật thuyết trình rõ ngọn ngành
Nghe Thế Tôn ban lời khuyên đáp giải.
1. Bốn bò đực đen tuyền từ bốn ải
Chúng đua nhau chạy đến trước sân chầu
Gầm thét lớn nhưng rồi lại quay đầu
Chúng bỏ đi khi mọi người quần tụ.
Hỡi đại vương mộng này sẽ thành tựu
Ở thời kỳ khi Giáo Pháp chẳng còn
Dân khốn đốn hoa màu phải héo hon
Trời sấm chớp nhưng mưa lành chẳng thấy.
2. Bụi cây con từ dưới đất sinh nẩy
Mới lên cao có vài tấc chẳng sai
Mà hoa trái đơm cành rất trĩu sai
Như cổ thụ lâu ngày dài năm tháng.
Khi nhân loại bước vào thời yểu mạng
Lại đua đòi trong những việc gái trai
Còn nớt non những đã phải mang thai
Đâu còn biết kỷ cương và đạo lẽ.
3. Rồi trẫm thấy có những con bò mẹ
Lại xúm vào xin bú sữa bò con
Bê hung hăng như chẳng phải là con
Làm con mẹ lo âu và sợ sệt.
Vào thời kỳ đạo đức suy rõ rệt
Bậc mẹ cha sẽ chẳng được kính tôn
Người già cả phải phục cả cháu tôn
Vì cuộc sống mà phục tùng con cháu.
4. Bò lực lưỡng thì dây ràng đã tháo
Đám bò con sao lại bắt kéo xe
Không đủ sức nên chúng đứng im re
Chẳng nhúc nhích khiến đường không đi được.
Đến thời kỳ quan quân đều ngỗ ngược
Bậc Thánh hiền sao chẳng được nêu danh
Người đức trọng trong tay chẳng quyền hành
Đành bỏ mặc xuôi tay về quy ẩn.
5. Có ngựa kia hai bên đều có miệng
Đưa cỏ vào cả hai miệng đều nhai
Ngựa nhai cỏ sao mà rất khoan thai
Chẳng sợ sệt cả hai đều làm việc.
Có thời kỳ vua quan đều ngu miệt
Bọn chánh tòa hối lộ chẳng cần chi
Lũ tham lam pháp luật đã tàn suy
Hại dân nước cảnh lầm than khốn khổ.
6. Rồi nhân gian họ hùa nhau xô đổ
Lấy mâm vàng đem đựng vật uế nhơ
Của chó kia đại tiểu đã làm ngơ
Người lụm lấy mâm vàng đem chưng cất.
Vào thời kỳ mâm vàng đem đựng cứt
Đó là thời đảo ngược chuyện trần gian
Kẻ bần cùng nay lại được cao sang
Người quyền quý hết công danh trọng vọng.
7. Có một người ngồi đan dây thòng lọng
Khi vừa đan lại vừa thả xuống chân
Con chó cái vốn dĩ ở trong rừng
Gặm dây ấy và nuốt luôn hết cuộn.
Sẽ có thời nữ nhân đầy tham dục
Theo rượu nồng bỏ quên chuyện luân thường
Chuyện tề gia lúc ấy cũng phải nhường
Lo tiêu phí hoang đàng chẳng từ khước.
8. Tại hoàng môn có một bình đầy nước
Nhưng phía trong có những cái rỗng không
Người người đến đua nhau đem nước trong
Đổ bình đầy chẳng để ý bình không.
Sẽ có thời ngân khố sắp suy vong
Vua ra lệnh con dân dồn sức lực
Để làm giàu ngân khố của toàn quân
Mặc dân oán, đói ăn như bình rỗng.
9. Con còn thấy có một giếng nước trong
Nhưng lạ thay nước sạch chỉ ở gần
Còn ở giữa nước sâu nhưng đục bẩn
Những thú rừng chỉ đến uống nước xanh.
Đó là thời vua quan hết liêm thanh
Vét của dân, tham nhũng chẳng chi chừa
Dân bỏ thành đến vùng biên mở cửa
Lập phố phường, đất lành để an cư.
10. Cơm lửa sôi, trong nồi có ba thứ
Một lớp thì nhão nhẹt chẳng thể an
Lớp còn sống hạt gạo cứng như gang
Lớp ba tốt chín vừa ăn ngon miệng.
Thời vị lai, quan dân chẳng nể kiêng
Sống bất chánh nên tiết thời thay đổi
Lúc hạn dài khi lại nước triều đôi
Do theo người sống tà tư bất chánh.
11. Mộng kế tiếp vua thấy dân ở thành
Đổi chiên đàn trầm hương quý cao sang
Lấy bơ tươi như đá đổi lấy vàng
Đem gỗ quý nhận về toàn bơ sữa.
Đó là thời Giáo Pháp bị suy hư
Có nhiều người danh nghĩa bậc xuất gia
Đem giáo pháp trao đổi của với quà
Mang y bát kiếm tiền nuôi sức khỏe.
12. Trẫm đã thấy những dây bầu dây bí
Ruột rỗng không nhưng chẳng nổi trên dòng
Mà chìm xuống đáy hồ nước xanh trong
Chuyện ngộ đời thấy lạ ở trong lòng.
Đời đảo điên, vua chúa sống bất công
Kẻ hạ đẳng lên hương đời quý tộc
Người cao sang hạ bệ cả tộc tông
Hết vinh quang, điên đảo cuộc suy đồi.
13. Rồi giấc mộng kỳ lạ về đá nổi
Tảng đá dài to bự tựa nhà tranh
Nổi lênh đênh giữa dòng thác nước gành
Không chìm xuống như chuyện đời thường gặp.
Kẻ ngu si tiếng nói được trọng dùng
Người có trí tiếng lời đều vô nghĩa
Cũng như thế trong hàng các tu sĩ
Chẳng kính nhường bậc trưởng lão tôn nghiêm.
14. Con nhái bén nhỏ mình bé tí teo
Lại đua nhau săn bắn rắn khổng lồ
Rắn chẳng trốn mặc tình chịu bắt thô
Như cam chịu mặc nhái mình hành xác.
Đó là thời nam nhân thay đổi khác
Chịu thân làm nộ lệ kẻ thiếp thê
Từ áo quần, bạc tiền đều thôi kệ
Kiếp nhược nhu, run sợ trước đàn bà.
15. Con quạ đen ghê gớm đủ ác tà
Bỗng có thế được thời lên ngôi chủ
Để phụng hoàng chim quý phải phục phủ
Hộ tống đoàn như kẻ tớ phục ông.
Chuyện sau này vương quốc lúc suy vong
Người quý tộc, vua hạ quyền làm lính
Phải kính nhường kẻ tiện nô bất minh
Mong yên ổn sống chờ qua ngày tháng.
16. Một việc lạ xảy ra trên đồng áng
Chúa sơn lâm bị dê bắt xé thây
Bầy chó sói hoảng hốt phải chạy dài
Khi thấy bóng bầy dê từ xa khuất.
Bọn hạ đẳng lên quyền hàng cao nhất
Chúng lạm quyền hà hiếp bậc cao nhân
Cũng như thế Sa môn chẳng muốn gần
Bọn hung ác giả danh dòng họ Thích.
Mười sáu điềm nghe qua cũng chẳng ít
Đã hiện bày trong thế giới nhiễu nhương
Giữa thế thời thảm trạng thật tang thương
Đành chịu vậy chớ nào thay đổi được.
Nhưng dặn lòng chẳng nhiễm tính độc trược
Ráng giữ tâm không xu hướng ác tà
Lo tu tập thoát khỏi kiếp sa bà
Đạt tuệ giác xa lìa đời ô trọc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét